Super Kawaii Cute Cat Kaoani
this slowpoke moves this slowpoke moves this slowpoke moves

Trang

Trang

Trang

Trang

[CCTLBTCBQTT] Chương 82

Chương 82


Edit: l

Beta: Ma Tước


Lý Ngư đã thành cá lâu rồi, cảm giác cá rời khỏi nước không thở nổi cũng không dễ chịu, nhưng vào lúc này, cậu lại cực thích cái cảm giác khó thở ấy. Cậu nức nở kêu lên, để lại từng vết thương trên vai đối phương, đau đớn phá kén thành bướm làm cậu cảm nhận được tình yêu mãnh liệt của người trước mắt, cũng nhanh chóng chìm đắm trong đó.


Tiếng hệ thống nhắc nhở điên cuồng vang lên liên tục trong đầu cậu như muốn nổ tung, Lý Ngư không cần suy nghĩ thì cũng biết “Củi khô bốc lửa” đã hoàn thành, mà bây giờ người cậu như bị thiêu đốt, cháy to hừng hực, làm gì có tâm tư để ý hệ thống, dù sao cũng chỉ là nhận thưởng vớ giao nhiệm vụ tiếp, đợi cậu rảnh tự nhiên có thể xem lại sau.


Lý Ngư tùy tiện nói trong đầu rằng đừng làm phiền, tôi chấp nhận hết, mới không nghe thấy âm thanh hệ thống nhắc nhở nữa, sau đó toàn tâm toàn ý dây dưa cùng đối phương tiếp tục cuộc ‘’vận động’’ tình yêu.


Đồng hồ cát màu bạc sắp rơi hết cát, Cảnh Vương dừng lại hôn lên khuôn mặt ửng hồng của cậu.


Có phải sắp phải rời đi hay không? Cảnh Vương dùng ánh mắt kiềm chế hỏi.


Lý Ngư cảm thấy giây phút này mình tựa như cô bé lọ lem trong truyện cổ tích, ngồi trên xe bí đỏ, cứ đến rạng sáng 12h là phải biến về nguyên hình.


Nhưng hoàng tử của cậu...Cảnh Vương, không phải không biết sự thật rằng cậu sẽ biến cá, mặc dù biết, vẫn yêu cậu như cũ.


“Điện hạ, em không muốn đi đâu.” Lý Ngư càng nhìn càng thích người trước mắt, cười ôm lấy hắn, giọng nói bởi vì kêu gào quá nhiều mà trở nên rất khàn.


“Bởi vì em biết… điện hạ chắc chắn sẽ không ruồng rẫy em.”


Lý Ngư cười hì hì ôm tiếp lần thứ hai.


Cảnh Vương giật mình, sau liền hiểu ý cậu, trong lòng  vừa cảm động lại có hơi dở khóc dở cười.


Con cá này thế nhưng hoàn toàn phó mặc, làm xằng làm bậy một trận, hắn...hắn nghiến răng nghiến lợi cũng phải che chở thôi.


Cảnh Vương hít thở thật sâu vài hơi, miễn cho bị cá đẩy lọt hố, đây đúng là thử thách cực lớn với hắn mà.


Sắp đến giờ, Cảnh Vương để Lý Ngư nằm thẳng xuống, xoa đầu Lý Ngư, đôi mắt thiếu niên trong suốt sáng ngời dịu dàng nhìn hắn, lông mi run nhè nhẹ còn vương nước mắt tình dục.


“Điện hạ, ngài đợi em một chút nhé.”


Lý Ngư nhỏ giọng nói, tay lưu luyến sờ đầu ngón tay hắn, giống như một ước định nho nhỏ.


Cảnh Vương kiềm chế tình cảm đang tràn đầy trong lòng mà yên tĩnh chờ đợi, gần như là nháy mắt tiếp theo, chính mắt hắn chứng kiến thiếu niên biến về thành cá.


Đã thấy rất nhiều lần rồi Cảnh Vương vội vàng định bế cá vào hồ, mà cậu lại ngăn cản hắn, bật nhảy lên trên đầu vai hắn, thân mật cọ mặt. Sau đó trượt theo cánh tay xuống lòng bàn tay hắn.


Cảnh Vương hơi khó hiểu một lúc, một bàn tay hắn đã không thể bắt được cá, phải dùng cả hai tay, ngay khoảnh khắc hắn nâng cá, lòng bàn tay chợt lạnh lẽo, thoắt cái trong tay đã có đầy nước, cá thì đang ở trong nước ngước nhìn hắn.


Cảnh Vương hiểu ra, đây là phép thuật của cá chép tinh, biến ra nước.


Cảnh Vương vẫn tuân theo ước định chờ đợi, đợi đến khi ngoài cửa vang lên tiếng gõ mõ cầm canh, cá trong tay dường như có dự cảm, vui sướng nhảy lên từ tay hắn.


Cá lật thân giữa không trung, vẽ ra một độ cung xinh đẹp, lại biến thành hình người lần nữa, nhào vào trong lòng ngực hắn.


Cảnh Vương mỉm cười tiếp được cậu, Lý Ngư khóe môi không khỏi nhếch lên, giả vờ nói: “Điện hạ, cá chép tinh hút kim phải chia làm hai nửa đó.”


“ Đinh, đinh, đinh, nửa đầu đã kết thúc, bây giờ mới bắt đầu nửa còn lại.” Tiếng nói thiếu niên khàn khàn mang theo ngọt ngào quyến rũ, tiếp tục trêu chọc ngọn lửa trong lòng hắn “Điện hạ phải cẩn thận, đừng để bị em ép khô nhé.”


Mới một đêm đã muốn ép khô hắn? Nào có chuyện dễ dàng như vậy.


Cảnh Vương mỉm cười, không còn cẩn thận đè nén dục vọng nồng nàn trong mắt.


Ngọn lửa mạnh mẽ vừa nãy không thể không bỏ dở giữa chừng, hiện hai người không hẹn mà cùng nhau bỏ thêm bó củi vào đấy. 


(khoảng cách mà ai cũng hiểu chứ không phải thiếu chữ.)


Lý Ngư ngủ một giấc đến khi mặt trời lên cao, tỉnh lại phát hiện mình được bọc trong cỏ nước tơ vàng nằm trên giường đá bạc.


Không được gối trên ngực bạn trai “ưm” một tiếng rồi tỉnh, có chút xíu tiếc nuối, nhưng tùy theo điều kiện biến cá của cậu có thể thuận lợi hút kim đã tốt lắm rồi.


Lý Ngư rất hài lòng thoải mái với quá trình hút kim, đang muốn bơi lội ra khỏi giường như mọi ngày, lại phát hiện thân thể nặng như sắt, vây cá cũng như sắt bị rỉ, còn đuôi cá…


Động tí là cậu thấy đau rồi.


Lúc âm thầm chờ mong được làm Lý Ngư cũng biết làm xong khẳng định sẽ khó chịu, thân thể người khó chịu cậu biết, mà thân cá cũng sẽ khó chịu sao?


Khi bị bệnh, ở hình cá sẽ giúp giảm bớt khó chịu, vậy “làm” thì sao?


Giờ thì bé con tò mò đã biết , thân cá cũng không đỡ hơn chút nào, phía dưới vây đuôi dường như bị cây xiên cá vừa cứng vừa tàn nhẫn đâm xuyên qua, bỏng rát đau điếng.


Cậu cũng hiểu ra vì sao cá gọi hành động này của cá gọi là giao phối rồi.


Và còn, chắc cậu là con cá đầu tiên bị xiên qua mà vẫn còn sống nhăn răng.


Nhớ rõ lần trước cậu hỏi Cảnh Vương có thể kiên trì bao lâu, Cảnh Vương giơ số 1, Lý Ngư tưởng một chén trà nhỏ, nhiều nhất cũng không vượt qua một nén hương.


Hiện giờ xem ra, chỉ sợ ý tên vô liêm sỉ này là một canh giờ. Đúng vậy, đêm qua gậy tổng công xiên cá hai lần, phân ra nửa đầu và nửa sau. Suối hai nửa đó cậu đều sống trong sợ hãi (vui mừng) bị gậy đâm.


Huhu, tuy rằng sướng xỉu, nhưng xong việc cá quá khó chịu.


Nằm dài người mãi cũng không phải là cách, Lý Ngư muốn lật thân đều không lật nổi, bụng lại hơi đói.


Cũng may, bạn trai - Cảnh Vương không rời đi đâu xa, Lý Ngư chưa đói được một lát, Cảnh Vương- người luôn để Tiểu Ngư trên đầu trái tim đã bước vội tới.


Phát hiện cá tỉnh, trong lòng Cảnh Vương dâng lên vô vàn nhu tình, lấy ra một viên thức ăn cho cá chơi với cá, lúc trước mỗi lần như vậy, chắc chắn cá sẽ hào hứng bơi tới, quấn quít với hắn, Cảnh Vương vẫn rất thích vuốt ve cá… giờ chơi một hồi lâu rồi mà cá chỉ đáng thương nhìn chằm chằm hắn, phút chốc ngẩng đầu cá lên, dùng sức lật người, trơn trượt lăn xuống giường đá bạc.


Nằm dưới đáy bể cá, tiếp tục cực kì đáng thương nhìn hắn chăm chú.


Cảnh Vương: “...”


Cảnh Vương giật mình, mau chóng bế cá lên.


Thân cá mềm như bông, nghiêng ngả trong tay hắn, đêm qua Cảnh Vương có thể lăn qua lộn lại với người, đối với cá mềm oặt như không có xương lại không có chút biện pháp nào, hắn thử đưa thức ăn cho cá đến bên miệng cá. cá tội nghiệp nhanh như chớp ngậm mất thức ăn cá.


Còn có thể ăn, hẳn là không có vấn đề gì. 


Cảnh Vương yên tâm hơn chút, trước khi Lý Ngư lại lần nữa biến thành cá, hắn cẩn thận kiểm tra rồi, Tiểu Ngư không bị thương.


Cả đại phu và thái giám từng nuôi cá đều đến xem cá trước khi cá tỉnh, đại phu không thể bắt mạch cho cá, thái giám từng có kinh nghiệm nuôi cá thì  sắc mặt tái xanh, ấp úng không cho nổi một trả lời rõ ràng, Cảnh Vương chỉ đành tự mình tìm hiểu.


Ít nhiều hắn cũng biết được, nếu khó chịu thì phải bôi thuốc, nhưng mà cá không thể bôi được thuốc giống như người. Trong thời kỳ này làm thế nào để chăm sóc một… con cá bị thương, Cảnh Vương vô cùng bối rối.


Lý Ngư cọ cọ ngón tay hắn, muốn hắn đừng lo lắng, năng lực chữa lành của cá cũng được hệ thống tăng cường mấy lần rồi, biết đâu một lát nữa là ổn luôn, không phải là bị gậy chọc sao, cá rất kiên cường, sau này còn muốn được ‘’làm’’ thêm nhiều lần nữa.


Lý Ngư ăn rất nhiều thức ăn từ tay Cảnh Vương, thân thể thoải mái hơn nhiều, khen thưởng Cảnh Vương bằng một nụ hôn, sau đó nhớ tới mình cũng phải đi nhận nhiệm vụ khen thưởng, Lý Ngư nằm liệt vào hệ thống.


Đêm qua hệ thống nhắc nhở liên tiếp, cứ như sóng to gió lớn dồn dập, mà hắn cũng đang trong tâm bão, không rảnh quan tâm, bây giờ mới có thể nhìn thấy phần thưởng.


Không cần phải nói, lại có thể thu hoạch thêm một bí mật của Cảnh Vương, hì hì…


Lý Ngư vào trong hệ thống, một dãy cửa sổ nhắc nhở ập vào trước mặt, suýt làm cậu hít thở không thông.


Sao lại thế này?


Chẳng qua là nhiệm vụ hoàn thành, đổi sang bước tiếp theo thôi, mà cớ gì nhắc nhở lại nhiều như vậy?


Lúc này  Lý Ngư cũng chưa có tâm trạng nhìn kỹ nhắc nhở mà đi xem nhiệm vụ chủ tuyến trước.


Đêm qua lửa cháy đầy trời, “Củi khô bốc lửa” thuận lợi hoàn thành, bước tiếp theo... cùng bạo quân khai chi tán diệp đang trong quá trình tiến hành.


....chờ đã, khai chi tán diệp???


Trực giác mách bảo Lý Ngư có gì đó sai sai, khai chi tán diệp là kéo dài huyết mạch cũng có nghĩa đang nói đến việc sinh con đúng không?


Da đầu Lý Ngư tê rần, cảm giác như sét đánh, vội vàng xem kỹ chỗ giải thích. Có lẽ cậu hiểu nhầm rồi, có lẽ nhiệm vụ chỉ bảo cậu trồng cây với Cảnh Vương chăng?


May là, nhiệm vụ luôn không có giải thích lần này lại có, tuy rằng chỉ có một câu.


“Sinh con dưỡng cái cho bạo quân.”

Lý Ngư nháy mắt bị sét đánh đùng đùng tới chân trời: Móa!!!


Giải thích này thà không có còn hơn, cái gì gọi là bảo cậu sinh nhi dục nữ cho Cảnh Vương thế, cậu là đàn ông con trai đó, cho dù là cá thì cũng là cá đực, lấy gì để đẻ?


Hệ thống muốn cậu lật trời à!


...không phải, cậu hẳn là nên thắc mắc tại sao hệ thống hố cá lại có nghiệm vụ trái đời như vậy?


Lý Ngư hoảng sợ đến mức thanh âm đều run rẩy: Hệ thống, chuyện gì vậy, tại sao tôi phải sinh con dưỡng cái?!


Hệ thống trầm giọng nói: “Mời ký chủ xem xét nhắc nhở đêm qua.”


Lý Ngư không dám xem thường, nhanh chóng mở nhắc nhở ra.


Những nhắc nhở thiếu chút nữa ập vào mặt cậu, thực tế đều là một thông báo.


Bị dồn phía dưới chót, cũng chính là nhắc nhở sớm nhất “Củi khô bốc lửa” hoàn thành, ký chủ sắp cùng bạo quân sinh ra quan hệ thân mật cấp bậc cao nhất, sẽ ảnh hưởng nhiệm vụ tiếp theo, xin hãy suy nghĩ kỹ.

Lý Ngư cố gắng nhớ tới lúc nhắc nhở sớm nhất xuất hiện, chính là khi Cảnh Vương đè cậu trên đệm chăn đỏ thẫm, từng ngụm từng ngụm cho cậu uống rượu mơ xanh trong miệng hắn.


Hóa ra như vậy là được, không cần làm thật sao?


Nhưng bản thân hắn chính là muốn làm, thời khắc mấu chốt sao dừng lại được, ai sẽ dừng lại chứ! 


Đếm ngược thứ hai: Bước tiếp theo “Cùng bạo quân khai chi tán diệp” đã mở ra, xin ký chủ xác nhận có thể chấp nhận sinh con đưc không?


Đếm ngược thứ ba: Xin ký chủ xác nhận có thể chấp nhận sinh con được không?


Đếm ngược thứ tư: Xin ký chủ xác nhận có thể chấp nhận sinh con được không?


Đếm ngược thứ năm: Xin ký chủ xác nhận...?


Là như nhau, toàn bộ đều nhắc một câu cho đến khi lên đến hàng chục, có thể thấy hệ thống có bao nhiêu cố chấp.


Nhưng mà không đúng, nếu nhiệm vụ cần phải được xác nhận chứ không phải tùy tiện bắt cậu sinh con, vậy tại sao sau đó tự nhiên lại có..bước tiếp theo!


Rốt cuộc cậu đã làm gì?


Lý Ngư bỗng nhiên nhớ tới đêm qua cậu ghét bỏ hệ thống ồn ào, nhắc nhở mãi nên thật sự cáu kỉnh chọn đồng ý hết toàn bộ trong khi chưa biết nội dung là gì, hình như là sau lúc đó hệ thống liền bắt đầu im ẳng hẳn.


Cho nên… là chính cậu kim(tinh) trùng lên não hố chính mình?


Lý Ngư: Mình làm gì vậy trời!


Lượng tin tức từ nhắc nhở quá lớn, nói đi nói lại nãy giờ, thì ra đầu sỏ lại chính là bản thân?


Nhận ra được điều này này Lý Ngư héo hon nhìn thông báo thứ hai, quả nhiên nhắc nhở biến thành: Bước kế tiếp “Khai chi tán diệp” đã mở, mời ký chủ lựa chọn hình thái thực hiện nhiệm vụ.


Một: Hình cá.

Hai: Hình người


Lý Ngư: Nà ní (gì cơ)???


Cậu làm “Củi khô bốc lửa” cũng có lựa chọn thân phận, vậy nghĩa là sao?


Lý Ngư cảm giác không ổn, vội mở nhắc nhở đứng đầu, cũng là nhắc nhở mới nhất.


“Ký chủ trực tiếp chấp nhận, chưa tiến hành lựa chọn, mặc định chọn lựa chọn thứ nhất, hình cá. Xin ký chủ tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ trong hình cá.”


Lý Ngư run rẩy đọc xong hết, hình cá hoàn thành nhiệm vụ, cũng chính là sinh con trong hình cá.


Lý Ngư: “...”


May thiệt, không phải dùng hình người ôm bụng to…


Sai rồi sai rồi, làm cá thì bụng cũng không thể quá to!


Lý Ngư nóng nảy, cứ cảm giác mình lại vòng về đường cũ: Hệ thống, tôi là cá...đực thì sinh thế nào?


Hệ thống: “Ký chủ đừng lo lắng, Hệ thống thú cưng đáng yêu có thể thay đổi gen cá cưng, có một số cá đực có thể mang thai.”


Lý Ngư: “...”


Hóa ra trái đời nhất lại là hệ thống, mé, gen cá đực mang thai, cho mở rộng tầm mắt một chút đi?


Cậu, cậu choáng váng!


Trong thế giới này, hệ thống là ông trời, là bàn tay vàng, là không thể trái nghịch.


Lý Ngư hấp hối giãy giụa: Ngay cả khi… có một số cá đực có thể mang thai, nhưng cá và người không phải là vượt giống loài sao, cho dù cá có thể sinh, vậy sẽ đẻ ra cá hay người?


Hệ thống nói: “Ký chủ không cần lo, hoàn thành nhiệm vụ là được. Khen thưởng nhiệm vụ lần này: Kỹ năng hóa hình thời gian liên tục gấp đôi, kỹ năng hóa hình mới hủy bỏ.”


Lý Ngư: “...”


Rồi, xong đời, mỗi lần hố cá hệ thống bảo cậu không cần lo, khẳng định chính là muốn hại cậu…


Nhiệm vụ quỷ quái gì mà cố tình đưa khen thưởng giẫm lên đầu tim cậu, cậu có thể chỉ nhận khen thưởng mà không làm nhiệm vụ được không?


Hệ thống: “Khen thưởng chỉ có thể nhận sau khi hoàn thành nhiệm vụ.”


Lý Ngư: “...”


Lý Ngư chỉ đành không ngừng an ủi chính mình, nhiệm vụ tuy đã biểu hiện đang tiến hành, mà làm gì có chuyện làm một lần đã trúng?


“Một lần là được rồi.”


Hệ thống dường như chuyên môn tồn tại để đả kích cậu, lanh lảnh nói: “ Ký chủ khỏi lo. Ngài có được số phận một phát nhập hồn, lần đầu nhất định kích hoạt.”


Lý Ngư: “...”


Trước giờ cậu mãi không hiểu nổi một phát nhập hồn là ý gì, thì ra là như thế!


Lý Ngư lại choáng váng, lớn tiếng nói: Hệ thống mau cút ra, tôi đảm bảo đánh cậu tới sinh con!


Lý Ngư náo loạn một hồi, khen thưởng lần trước cũng quên nhận, đã bị hệ thống đá ra ngoài.


Qua lâu như vậy Lý Ngư biết kháng nghị là vô ích, không có gì có thể ngăn cản nhiệm vụ hệ thống hại cá.


Điều đó có nghĩa là, cậu đã bắt đầu mang thai rồi hả?


Lý Ngư không khỏi hít khí lạnh, hoảng sợ nhìn về cái bụng hơi căng của mình, đây là do thức ăn cá hay là do trứng cá!

Cảnh Vương vẫn canh giữ cá, phát hiện cá tỉnh lại sau khi nhập định có hơi nóng nảy.


Làm sao vậy? Cảnh Vương vuốt sống lưng cá một chút.


Lý Ngư nhìn khuôn mặt đẹp trai của hắn, hồi trước nhìn kiểu gì cũng thấy đẹp, bây giờ nhìn kiểu nào cũng đều là sinh với đẻ.


Lý Ngư: Huhu, cứu mạng, cá chỉ muốn ‘’làm’’ chứ không muốn sinh!!! 

Chương 83


------------

I: Edit xong mãi chỉ nghĩ chúng ta có sinh sản cách ly, tính ra có mỗi đời con Cảnh Vương không có cháu vậy cũng là khai chi tán diệp sao huhu, phải bỏ não ra thôi.


Dưa Hấu (2/6/2023): Bộ này nhiều người edit và beta nên có vài chi tiết gọi tên chưa thống nhất nhau, trong quá trình đọc mọi người cấn chỗ nào cmt mình sửa nhé ;-;


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét