Super Kawaii Cute Cat Kaoani
this slowpoke moves this slowpoke moves this slowpoke moves

Trang

Trang

Trang

Trang

[ĐOAĐ] Chương 23

34.

Lương Nhung và Tống Ninh bởi vì không tham gia phân đoạn làm cơm, sau bữa cơm chiều liền chủ động ở lại rửa bát.

Camera vẫn còn ở đây, nhưng Lương Nhung vẫn giúp Tống Ninh kéo ống tay áo, tiến đến bên tai cậu, trêu: "Không nghĩ rằng em sẽ nói ra nha."

Tống Ninh ngẫm lại đột nhiên có chút nghĩ mà sợ, sốt sắng mà hỏi: "Có phải em đã nói nhiều đúng không, có phải sẽ bôi đen anh không?"

"Sẽ không, em nói tốt mà."

Lương Nhung dừng một chút còn nói: "Anh khi đó rất ấu trĩ và ngây thơ sao?"

Tống Ninh cẩn thận cân nhắc một chút dùng từ: "Không thành thục như hiện tại."

Lương Nhung gật gật đầu biểu thị đồng ý.

35.

Tổ tiết mục phân cho mỗi tổ đội một ngôi nhà nhỏ, xung quanh căn nhà đều là đất dùng để trồng trọt.

Lương Nhung cùng Tống Ninh đến trễ, nên chỉ còn một căn cuối cùng.

Lương Nhung mặt liền đen, kêu người ở tổ biên tập lại, nói giường ngủ như vậy làm sao ngủ được, yêu cầu đổi thành giường lớn.

Đạo diễn không dám đắc tội với ảnh đế, không thể làm gì khác hơn là cười giải thích với: "Ngày hôm nay hơi muộn, giường không có cách nào đưa tới. Ngài hãy chịu khó một đêm, ngày mai sẽ có, được không?"

Lương Nhung vẫn giữ vẻ mặt lạnh không nói lời nào, biểu lộ ra ý tứ không hài lòng.

Tống Ninh hơi kinh ngạc, trong nhận thức của cậu, Lương Nhung chưa từng là người không nói đạo lý như vậy.

Cậu thấy cục diện giằng co, xung quanh máy ghi hình đều không tắt, sợ tiếp tục như thế sẽ ảnh hưởng đến hình tượng của Lương Nhung, liền khuyên Lương Nhung nói: "Không sao, sau khi tốt nghiệp đại học, chưa từng ngủ như vầy, coi như ôn lại kỉ niệm đi."

Lương Nhung liếc mắt nhìn cậu, không nói cái gì nữa.

36.

Hai người đóng cửa phòng lại, đem camera đặt ở bên ngoài, Lương Nhung trong nháy mắt khôi phục lúc thường dáng vẻ ôn hòa.

Tống Ninh hỏi hắn: "Vừa nãy chuyện có chuyện gì?"

Lương Nhung nói: "Tạo xung đột đột với tổ biên tập, không thì đến lúc phát sóng sao có chủ đề để làm nóng, tổ biên tập bỏ giá cao mời anh đến đây, nên phải ra sức một chút."

Tống Ninh bỗng nhiên tỉnh ngộ.

Có điều cậu vẫn cảm thấy Lương Nhung thật sự muốn ngủ giường lớn.

Ban đêm Tống Ninh ngủ cùng Lương Nhung trên giường. Vùng ngoại ô đầu thu ngày đêm chênh lệch nhiệt độ rất lớn, buổi tối đắp một cái chăn mỏng vẫn còn có chút lạnh.

Lương Nhung nằm ở phía dưới thò đầu lên hỏi Tống Ninh: "Có lạnh lắm không em, muốn xuống dưới ngủ với anh không?"

Tống Ninh nghĩ giường nhỏ như vậy hai người chen chúc chắc chắn sẽ không thoải mái, liền trả lời nói: "Không lạnh."

Lương Nhung không nói, một lát sau sâu xa nói một câu: "Nhưng anh thấy lạnh."

Tống Ninh không thể làm gì khác hơn là trùm áo ngủ bò xuống.

37.     

Ngày hôm sau, Tống Ninh còn đang đánh răng, tổ biên tập liền đến bố trí nhiệm vụ. Nhiệm vụ thứ nhất là dựa theo thực đơn được cấp mà làm một bữa trưa.

Lương Nhung đem thực đơn nhận lấy đọc một lần, hướng vào nhà nói Tống Ninh: "Chúng ta làm dưa chuột trộn cùng với trứng cà chua, khá tốt, mấy món này dễ làm."

Tống Ninh ở bên trong hỏi: "Nhưng mà trứng, cà chua và dưa chuột lấy ở đâu?"

Lương Nhung không nghĩ đến vấn đề này, đi xung quanh vườn rau, kết quả đồng phát hiện không có ba món này, tay không trở lại.

Tống Ninh đã hiểu, nguyên liệu bọn họ cần đều ở nông trại của đội khác, nói trắng ra là một trò chơi ăn trộm đồ ăn.

Hai người sau khi thương lượng, quyết định phái Tống Ninh đi trộm, còn Lương Nhung phụ trách trông coi vườn rau của mình. 

Trước khi xuất phát Lương Nhung nói với Tống Ninh: "Nên đi qua nông trại của tiểu Giang, hắn không dám phản kháng."

38.

Tiểu Giang chính là hậu bối của công ty Lương Nhung mà tối qua đã giải vây cho Tống Ninh, cho nên cậu có ấn tượng rất tốt về người này.

Cậu cầm sọt trúc đi về hướng nông trại của tiểu Giang, phía sau là một camera man đi theo.

Mới nhiệm vụ đầu mà đã được giao cho trọng trách nặng nề, tâm lý Tống Ninh có chút hốt hoảng, nghĩ một phút chốc lỡ như người ta không cho cậu trộm thì sao giờ, không biết có thể cướp đi rồi chạy hay không.

May mà khi đi đến nông trại của tiểu Giang lại không có người, Tống Ninh bẻ hai trái dưa chuột.

Kết quả còn chưa bỏ vào sọt, phía sau liền nghe thấy giọng nói: "Chị dâu đừng có gấp, chị muốn bao nhiêu thì cứ lấy đi."

39.

Tống Ninh bị giật mình, làm cho dưa chuột rớt xuống đất.

Tiểu Giang giúp cậu nhặt lên, lặng lẽ nói với cậu: "Em và anh Lương có chung một người đại diện, anh ấy đã nói qua với em rồi, yên tâm, em rất kín miệng đó."

Tống Ninh hơi sợ, đem dưa chuột bỏ vào sọt bên trong, thuận tiện hỏi hắn: "Nhà cậu có cà chua không?"

Tiểu Giang nói có, một bên dẫn Tống Ninh đi hái cà chua, một bên nhiều chuyện hỏi cậu: "Anh cùng anh Lương quen biết từ năm 16 thật ạ?"

Tống Ninh do dự một chút, gật gật đầu.

Tiểu Giang hưng phấn: "Chẳng trách nhiều người theo như vậy mà anh ấy không gật đầu."

Tống Ninh đột nhiên cảnh giác: "Ai theo?"

40.

Tống Ninh hái xong, lúc đi cùng lúc về tâm tình khác biệt hoàn toàn, có chút buồn bực với đau lòng. Tuy rằng đã sớm biết như Lương Nhung có mị lực như vậy sẽ rất nhiều người thích, nhưng trong lòng vẫn lo lắng đến hoảng.

Khi nói đến tình yêu, con người luôn bộc lộ rõ bản chất chiếm hữu.

Vừa về tới vườn rau chính mình, liền nhìn thấy vị nữ idol tối hôm qua đang hỏi Lương Nhung một ít rau cần. Lương Nhung không cho, nữ idol liền lấy lòng bán manh, nhưng lại bị Tống Ninh xuất hiện gây cản trở.

Tống Ninh hái một ít rau thơm đưa vào sọt bên trong sọt nữ idol, nói: "Rau này cùng rau cần không khác biệt lắm, đem về ăn tạm đi."

Nữ idol ngây ngẩn cả người, qua hai giây lại cố ý hỏi: "Hai người cãi nhau à?"

Lương Nhung xoay người lại, ôm lấy Tống Ninh nói: "Không có, chúng tôi rất thương nhau."

Nữ idol nói rau cần cũng không cần, cười cười xoay người chạy đi, trên mặt viết đầy chữ vui sướng.

1 nhận xét: