Super Kawaii Cute Cat Kaoani
this slowpoke moves this slowpoke moves this slowpoke moves

Trang

Trang

Trang

Trang

[GP] Chương 12

Trên bàn cơm tối ngày hôm nay, tựa như tạo thành ba thái cực hoàn toàn khác nhau. Phía Nam, Người mù thong thả ung dung ăn cơm, phía Tây là Hoàng Li liên tục gắp mấy đũa thức ăn cho Tiểu đáng thương rồi lại gắp cho Người mù, nhìn chằm chằm anh trai mình xem hắn có thông suốt mà nhanh chóng hành động hay không, về phía Đông, Tiểu đáng thương không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ chăm chú cúi đầu ăn cơm cùng đồ ăn cô gắp cho, sau đó cảm giác chính mình đã ăn đến no căng bụng, ủy khuất ngẩng đầu nhìn vào mắt dì Khương đang ngồi bên cạnh Hoàng Li.

Bà cũng không biết nên cười hay là đau lòng, nhỏ giọng nói với Hoàng Li: “Li Li, Tiểu Ngụ ăn no rồi kìa.”

Lúc này, Hoàng Li mới phát hiện Tiểu đáng thương ngồi đối diện cúi đầu đến gần sát mặt chén, cười ha hả: “Anh Tiểu Ngụ no rồi sao?”

“Ừm!” Tiểu đáng thương nghe đến tên mình, lập tức buông đũa rồi bưng chén đứng lên “Anh đi rửa chén.”

“Nè nè nè đừng nha! Anh Tiểu Ngụ không ở lại trò chuyện cùng em một chút sao!” Hoàng Li cũng buông đũa, cô còn muốn xem chị dâu trò chuyện cùng anh trai nha!

Tiểu đáng thương vội vàng đi vào phòng bếp, cũng không quay đầu lại, nói: “Không sao, ăn xong rồi tán gẫu cũng được!”

Chờ Tiểu đáng thương đi vào phòng bếp, Người mù cũng buông xuống chiếc đũa, cầm lấy khăn giấy bên cạnh lau lau miệng: “Li Li, em muốn xem chuyện vui sao lại không đi tìm mấy sân khấu kịch.”

Hoàng Li bị anh trai đoán trúng tim đen cũng không dám tiếp tục ở lại, cầm chén đũa đi vào phòng bếp. Đáng lẽ ra cô còn muốn cùng Tiểu đáng thương tâm sự riêng – xem xem có chuyện gì hot không, kết quả vừa nhìn thoáng qua liền nghe thấy tin tức tố Alpha trên người cậu. Trên mặt Hoàng Li xuất hiện biểu tình khiếp sợ, lẽ nào anh hai thành công rồi sao?!

“Tới nào, Li Li của chúng ta thích ăn dâu tây nhất.” Dì Khương cũng đã lâu không được gặp Hoàng Li, liền cố ý chuẩn bị trái cây cô thích nhất để tráng miệng.

“Cảm ơn dì Khương!” Hoàng Li bưng đĩa dâu tây cầm nĩa xiên một quả đỏ mọng đặt vào miệng, mắt nhìn chăm chăm hai người đang ngồi trên ghế sofa. Ồ? Vậy mà một chút đụng chạm thân thiết với nhau cũng không có.

Tiểu đáng thương không biết vì sao mà hôm nay Hoàng Li cứ nhìn chằm chằm cậu, suy nghĩ lại thì có thể là bởi vì Người mù, cậu yên lặng dịch mông ra xa hắn một chút.

Người mù liền cảm giác được khoảng cách giữa hai người xa hơn lúc nãy, không cần nghĩ cũng biết nguyên nhân.

“Li Li.”

Hoàng Li giật mình, tiến trình này thật là không đúng nha! Nhưng cô vẫn muốn giả vờ như không có việc gì, hỏi: “Làm sao vậy? Anh cũng muốn ăn dâu tây sao?”

“Ăn dâu tây xong em có thể trở về.” Người mù bưng tách trà lên nhấp một ngụm, trực tiếp ra ý tứ muốn đuổi người.

Đây là lần đầu tiên Hoàng Li bị Người mù trực tiếp đuổi mình như vậy, sợ rằng lúc này dì Khương cũng không giúp được cô, chỉ có thể đem hy vọng đặt trên người Tiểu đáng thương.

“Anh Tiểu Ngụ! Em vừa mới đến ăn cơm liền bị anh trai đuổi về.” Hoàng Li cực kỳ ủy khuất nhìn Tiểu đáng thương.

“A?” Đột nhiên bị gọi đến tên, Tiểu đáng thương có chút không biết làm sao “Vậy em ở lại đi, lát nữa cùng tâm sự cũng được.”

Tiểu đáng thương nghĩ dù sao cô cũng không có tâm sự cùng cậu. Nào ngờ, câu tiếp theo của Hoàng Li trực tiếp bay vào chủ đề chính.

“Có phải anh Tiểu Ngụ bị muỗi đốt không vậy?” Hoàng Li vẻ mặt ngây thơ nói.

Tiểu đáng thương nháy mắt liền cho rằng cổ áo kéo không đủ cao, duỗi tay chạm vào phía sau cổ, ánh mắt chột dạ: “A? Có thể gần đây trong nhà không có biện pháp phòng muỗi cho tốt……”

“Ồ….. Là như vậy sao……” Hoàng Li ý vị thâm trường, liếc mắt nhìn sang Người mù.

Người mù bắt đầu cảm thấy đau đầu, em gái như này cũng thật là…… Nếu muốn nhìn vậy người làm anh trai này sẽ cho em ấy xem đủ.

Tiểu đáng thương đột nhiên bị Người mù kéo đến gần bên người, ngốc ngốc hỏi: “Ngài làm sao vậy?”

Người mù cúi đầu tiến đến bên tai cậu, nhẹ giọng nói: “Phối hợp với tôi một chút.”

Tuy rằng Tiểu đáng thương không biết hắn muốn làm gì nhưng vẫn rất phối hợp thả lỏng, dựa vào ngực Người mù.

Hoàng Li không biết bọn họ vừa to nhỏ cái gì nhưng thái độ của Tiểu đáng thương đột nhiên chuyển biến chắc chắn là do của ông anh trai nhà cô.

Người mù nghe âm thanh phát ra từ TV, thỉnh thoảng quay đầu nói chuyện phiếm với Tiểu đáng thương, hai người vui vẻ hòa hợp. Hoàng Li đột nhiên cảm thấy cô tự đem mình đến cửa nhà người ta ăn cẩu lương cũng không tốt lắm, sai rồi, là cực kì không tốt mới đúng!

Người mù nắm tay Tiểu đáng thương, mười ngón đan xen vào nhau đặt trên đùi. Tuy rằng Tiểu đáng thương cũng biết có thể đây chỉ là diễn cho Hoàng Li xem nhưng vẫn nhịn không được mà hơi đỏ mặt, im lặng di chuyển cách xa Người mù một chút.

Trong suốt quá trình này, Hoàng Li đều an tĩnh ngồi một bên ăn cẩu lương nhưng vẫn không nói gì. Lát sau,Tiểu đáng thương bởi vì kỳ phát tình mà có chút mệt mỏi, ngáp một cái mí mắt liền nhắm lại.

Người mù xoa xoa đầu, hôn nhẹ trán cậu, ôn nhu nói: “Tiểu Ngụ, em mệt rồi, lên lầu ngủ trước đi.”

Tiểu đáng thương gật gật đầu, tạm biệt Hoàng Li chuẩn bị lên lầu thì Người mù tiến đến bên tai cậu, nhỏ giọng nói: “Đến phòng tôi chờ một chút.”

Tiểu đáng thương nghĩ rằng diễn trò cũng phải diễn cho trọn vẹn, ngẩng đầu đưa mắt nhìn Người mù, chậm rì rì lên lầu.

Thời điểm Hoàng Li thấy Tiểu đáng thương bước vào phòng của anh trai cô thì tâm trạng liền vỡ tung, rất muốn hét lên với cả dòng họ rằng cuối cùng thì anh trai mình cũng được gả đi rồi!

Tiểu đáng thương vừa vào phòng thì ở dưới lầu Người mù liền trực tiếp đuổi người.

“Ăn đủ cẩu lương rồi sao? Có thể trở về được chưa?”

Hoàng Li tức giận sôi máu, mắt trợn lên với hắn, nói: “Ăn đủ rồi, ăn đến no căng bụng đây!”

Người mù cười nói: “Trở về đi! Em lái xe đến đây?”

“Tất nhiên. Hôm nay em là giấu mẹ mà đến đây, có khi mẹ còn tưởng là em đang ở công ty đấy.”

“Có phải trở về liền nói chuyện của anh với Tiểu Ngụ cho mẹ nghe đúng không?”

Bị nhìn thấu, Hoàng Li cười hì hì nói: “Sao em lại làm như vậy được! Em là tiểu tùy tùng trung thực đáng yêu của anh mà! Tuy rằng bây giờ không giống như lúc còn nhỏ nhưng làm sao em lại dám phản bội anh được!”

“Được rồi, được rồi, đi mau.” Hiện tại, Người mù nghe cô nói chuyện liền thấy phiền, tiểu Omega nhà mình vì tin tức tố mà đang nằm trên giường chờ mình, cơ hội tăng tiến tình cảm tốt như vậy sao có thể bỏ qua chứ.

Hoàng Li cũng không thèm quan tâm phản ứng của hắn, cầm lấy túi của của mình bước ra cửa.

“Trên đường về phải cẩn thận, về đến nhà nhớ gọi điện thoại cho anh.”

“Biết rồi!”

Người mù lên lầu đẩy cửa bước vào phòng, đi đến nơi ngập tràn mùi vị của Omega, ngồi ở mép giường sờ sờ Tiểu đáng thương đang vì tin tức tố Alpha mà cuộn tròn trong chăn. Kiên nhẫn giúp cậu cởi giày vớ, áo khoác cùng quần, sau đó bọc cả người kia vào trong chăn, cúi đầu hôn trán cậu: “Ngủ ngon.”

Sau khi Người mù bước vào phòng tắm, Tiểu đáng thương ngủ trên giường đột nhiên trợn tròn mắt, ngượng ngùng sờ trán rồi đem cả gương mặt vùi vào trong chăn, trong chốc lát lại lâm vào ngủ say.

Người mù từ trong phòng tắm bước đến mép giường, xốc chăn nằm xuống, duỗi tay ôm chú chim cút nhỏ của mình vào lòng. Hắn nhẹ nhàng dùng ngón tay cọ vào tuyến thể ở cổ Tiểu đáng thương, Tiểu đáng thương bất ngờ bị tin tức tố Alpha kích thích, không nhịn được liền cọ cọ trong lồng ngực Người mù.

A, xúc cảm thật tốt……

2 nhận xét: