Super Kawaii Cute Cat Kaoani
this slowpoke moves this slowpoke moves

Trang

Trang

Trang

Trang









[CCTLBTCBQTT] Chương 95

Chương 95:

Edit: I

Beta: Baozi

Đại hôn của Cảnh Vương, người bình thường chẳng ai dám “náo động phòng”* ngoại trừ Diệp Thanh Hoan, Diệp thế tử cũng đâu phải người thường.

(闹洞房: nghi lễ truyền thông từ xưa của Trung Quốc bắt đầu từ thời nhà Tần, mang ý nghĩ náo động phòng cưới nhằm giúp cô dâu chú rể thêm gần gũi, bớt ngại ngùng và xua đuổi tà ma quỷ quái.)

Khách khứa dưới sự sắp xếp của Vương Hỉ mỗi người uống thêm vài chén rượu mừng xong liền chào về sớm, chỉ có Diệp Thanh Hoan mò đến ngoài phòng tân hôn.

“Thế tử gia, ngài lại muốn được điện hạ xách ra ngoài?” Vương Hỉ cười ngăn cản y,

Cảnh Vương có lệnh, ai cũng không được đến gần phòng tân hôn nửa bước, cho dù bản thân Vương Hỉ muốn náo thì ông cũng muốn mà chẳng được.

“Trên thị trấn có quán “Toàn Cự Đắc”*, là cửa tiệm bán vịt nướng, vốn là do điện hạ mở ra vì Vương phi. hôm nay là ngày đại hỉ, vịt nướng trong tiệm được ăn thoải mái, nếu Thế tử gia thấy không thoải mái, có thể đi đến đấy.”

(* ở đây tác giả dùng chữ 全巨得 đồng âm với chữ 全聚德 : Toàn Tụ Đức , một nhà hàng nổi tiếng với món vịt quay Bắc Kinh.)

Diệp Thanh Hoan vốn định trộm nghe góc tường, để hôm nào khác trêu chọc Cảnh Vương đôi ba câu, ai ngờ đã bị Vương Hỉ ngăn cản còn bị Vương công công mạnh mẽ thay chủ tử nhét cơm chó tận mặt, Diệp Thanh Hoan cũng ngượng ngùng ở lại nữa.

Nến đỏ trong phòng đã tắt, chắc cũng không có gì náo nhiệt để y góp vui, vịt nướng nghe cũng có vẻ không tệ lắm.

Diệp Thanh Hoan đang nghĩ ngợi, cửa bỗng dưng không hề báo động trước mở ra từ bên trong, nửa thân trên Cảnh Vương trần trụi, trong tay dùng xiêm y bọc một đồ vật vội vàng bước ra đụng ngay mặt Diệp Thanh Hoan.

Cảnh Vương bình tĩnh gật đầu một cái, mắt nhìn đồ vật đang chở che trong lòng mình, vội bước tới gian phòng cách vách.

Diệp Thanh Hoan, Vương Hỉ: “...”

Thị lực của Diệp Thanh Hoan rất tốt, nhìn thoáng qua thấy bọc xiêm y trong lòng Cảnh Vương, lộ ra chút đuôi cá.

Chính là cái đuôi của con cá Cảnh Vương thích nhất, bạc ánh vàng, ấn tượng của Diệp Thanh Hoan rất sâu sắc, chắc chắn sẽ không nhận sai.

Chuyện gi vừa xảy ra vậy?

Diệp Thanh Hoan ngây người, một lúc sau mới lắp ba lắp bắp hỏi Vương Hỉ: “ Vương công công, Cảnh Vương hắn…”

Đêm tân hôn tại sao lại ôm một con cá chạy ra ngoài, mà còn là bộ dáng quần áo bất chỉnh?

Vương Hỉ cũng rất khiếp sợ, nhưng Vương công công hiển nhiên có kinh nghiệm hơn Diệp thế tử, ở trong mắt ông, điện hạ nhà mình làm gì cũng đúng, Vương Hỉ rất nhanh phản ứng kịp, thấy nhiều không thể trách nói: “Thế tử gia, điện hạ nhà chúng tôi thích như vậy ấy mà.”

Diệp Thanh Hoan: “...”

Thích như vậy là thế nào?

Thế mà Cảnh Vương lại… có loại đam mê như này sao!

Bây giờ, Diệp Thanh Hoan không biết nên đồng tình Vương phi mới gả tới hay là cá trong tay Cảnh Vương.

Lý Ngư trốn trong lòng Cảnh Vương, không dám ló đầu ra. Đây không phải lần đầu tiên Cảnh Vương chăm sóc cậu khi biến thành cá. Lý Ngư không lo lắng chút nào. Bởi vì đây là đêm tân hôn, sau khi các bé cá ngủ hai người đều không đắn đo gì hết thành ra tới khi sắp biến về cá mới phát hiện ra trong phòng cưới lại không để bể cá. Vương Hỉ vốn cũng có ý tốt, trong lúc trang trí phòng sợ hai chủ tử uống say không cẩn thận sẽ đụng phải mới bê bể cá sang cách vách để tạm. Thế nhưng do nay là ngày đại hỉ, sự chú ý của Lý Ngư và Cảnh Vương đều dính trên người đối phương, không nhận ra trước.

Lý Ngư biến về mới phát hiện thôi xong, Cảnh Vương có thể đoán được mơ hồ bể cá bị bê sang đâu, sốt ruột bế Lý Ngư đi ra ngoài tìm kiếm, đêm tân hôn rối loạn này cũng coi như là xưa nay chưa từng có.

Động tác của Cảnh Vương rất nhanh gọn, vốn không muốn quấy rầy đến bất cứ ai, không ngờ lại không hẹn mà gặp Vương Hỉ và Diệp Thanh Hoan.

Lý Ngư hít sâu một hơi, may mắn hai người này không biết gì hết, bằng không Vương phi như cậu thật sự không vác mặt gặp ai nổi!

Cảnh Vương đưa Lý Ngư vào trong bể cá, chờ đợi khoảng thời gian cậu lần nữa biến thành người, Lý Ngư bắt đầu suy xét có nên chủ động hỏi thăm hệ thống một câu, kho nào có thể kết thúc cuộc sống thay đổi liên xoành xoạch như vậy.

Các bé cá biến thành người có thể duy trì ít nhất  mấy năm không thay đổi, không lý gì cậu làm cha cá vẫn phải lo lắng đề phòng sợ hãi bại lộ thân phận suốt.

Từ khi các bé cá “Biến thành người” xong, hệ thống hố cá cứ như mai danh ẩn tích, nhiệm vụ tuyến chính tiếp theo chậm chạp không xuất hiện.

Lý Ngư được Cảnh Vương chăm sóc vô cùng tốt, ngày tháng trôi qua rất thoải mái yên ổn, có khi cậu không tránh được sẽ nghĩ cứ sống tạm như vậy cũng được mà, nhưng đã trải qua một lần hãi hùng khiếp vía, cậu lại muốn biền về thành người hoàn toàn.

Tuy nhiên hiện tại chờ cậu trải qua đêm động phòng hoa chúc xong rồi tính tiếp.

Trong tân phòng mấy đứa nhỏ còn đang ngủ, coi như cậu “kim thiền thoát xác”* thay đổi nơi khác cũng được.

[金蝉脱壳: ẩn dụ trốn thoát bằng cách bí mật thay đổi để đối phương không phát hiện.]

Đêm tân hôn của Cảnh Vương và Vương phi cuối cùng là ở tại bên cách vách tân phòng.

Sáng sớm hôm sau Lý Ngư bị cuốn thành bánh cá năm trên giường đá bạc, Cảnh Vương chuẩn bị sẵn thức ăn cậu thích, đắp cẩn thận chăn cỏ nước, tinh thần sảng khoái đi xem các bé cá.

Thân là nam nhân giữ địa vị cao nhất Tây Thùy, Cảnh Vương không những cho chính mình kì nghỉ kết hơn còn cho các bá tánh đều nghỉ, xem như chúc mừng.

Ai ngờ vừa ra cửa rẽ trái, lại gặp được Diệp thế tử với đôi mắt gấu trúc.

Diệp Thanh Hoan vô tình phát hiện bí mật của Cảnh Vương, trong lòng bứt rứt muốn chết, đi Toàn Cự Đắc gặm hết 3 con vịt nướng vẫn thấy khó chịu, trở về phát hiện Cảnh Vương không về tân phòng, Diệp thế từ càng sầu thúi ruột.

Lý Ngư là bạn của y, mà Cảnh Vương là anh họ ruột thịt của y, là người mà Thừa Ân công phủ muốn theo sau, về mặt lý trí Diệp Thanh Hoan đương nhiên biết bản thân nên giúp ai.

Nhưng về mặt tình cảm y lại không có cách nào mặc như vậy không quan tâm.

“Huynh khó khăn lắm mới thành hôn với Lý công tử, đừng làm gì có lỗi với hắn!”

Diệp Thanh Hoan ném xuống những lời này xong quay đầu đi mất.

Cảnh Vương: ?

Cảnh Vương quả thật mông lung không hiểu gì hết, trực tiếp không để ý đến y nữa.

[丈二和尚摸不着头脑: Hòa trượng Trương Nhị không sờ được đầu, nghĩa là không hiểu tình huống chi tiết chuyện gì đang xảy ra. ] 

[ có hình ảnh]

Lát sau lại đến Vương Hỉ đối với Cảnh Vương muốn nói lại thôi.

“Điện hạ, lão nô chỉ, chỉ nói một câu, ngài…sau này ngài nên đối xử thật tốt với Vương phi.”

Cảnh Vương: “...”

Bánh cá tên Lý Ngư sau khi ngủ no nê tranh thủ thời gian vào trong hệ thống.

Cuối đêm qua cậu hình như mơ mơ màng màng nghe thấy thanh âm của hệ thống, nhưng mà không chắc chắn lắm.

Hệ thống luôn thích cập nhật nhắc nhở khi cậu đang “bận muốn bay lên”.

Tính kỹ thì cậu đã không tới thế giới tinh thần một thời gian rồi, lần trước đến vẫn là vì nhận phần thưởng “Lớn thành người”, nói cũng khéo thật, lúc ấy cậu đang buồn rầu các bé cá đều biến thành trẻ con, làm sao giải thích với đám người Vương công công những bé cá con đi đâu mất, 4 bé cá con cùng nhau “biến mất” mà cậu lại “sinh” 4 đứa bé, có thể chọc người khác hoài nghi hay không?

 May mắn hệ thống phát khen thưởng nhiệm vụ là 4 gối ôm cá tương ứng với 4 bé cá, đúng là giúp cậu rất nhiều.

Các bé cá bây giờ cũng là có được gối ôm cá, Lý Ngư động não một chút, dưới sự trợ giúp của Cảnh Vương, gắn đá nam châm vào đuôi và miệng cá con, lại gắn trên đuôi gối ôm cá của cậu nữa, như thế là có thể xếp toàn bộ gối ôm cá liền thành chuỗi, giống y như đúc khi cậu cùng các bé cá chơi đùa.  

Tuy rằng hầu hết thời gian hệ thống hố cá thật sự rất hố, nhưng cũng có những khi rất đáng tin cậy trong vài chi tiết nào đó.

Cậu xuyên thư thành cá, bị bắt làm các kiểu nhiệm vụ là do hệ thống làm ra, nhưng cậu cũng vì nó mà tìm được một nửa kia của mình trong sách.

Lý Ngư từng vô cùng ghét hệ thống, đến bây giờ lại rất khó hình dung đó là cảm giác ra sao.

Cậu xem nhiệm vụ tuyến chính như bình thường, phát hiện có nhiệm vụ mới đang sáng lên.

Xem ra đêm qua thật sự có nhắc nhở, dù sao cũng thành phu phu mà Hoàng đế đều thừa nhận rồi, quan hệ lại lên một tầng cao mới, nhiệm vụ mới cuối cùng cũng làm ra được, chủ tuyến tiếp theo là…

“Chăm sóc cá sau khi sinh.”

Lý Ngư tự cảm giác lúng túng: “...”

Trước kia cậu nhiều lắm cho rằng tên nhiệm vụ rất kì quái, bây giờ sinh cá cũng sinh rồi, chăm sóc sau sinh tính cái chi.

Đúng rồi, nói như vậy cậu cũng tính là hậu sản phải không?

Lý Ngư bình tĩnh xem kỹ chi tiết nhiệm vụ chính.

Theo tính của hệ thống, nhất định lại chia thành vài bước, bạn cho rằng chỉ có một nhiệm vụ, thực tế lại là mấy nhiệm vụ khoác danh một nhiệm vụ.

Nhiệm vụ chính này… từ từ, Lý Ngư bỗng phát hiện hai bước phía dưới nhiệm vụ chính là trạng thái đã hoàn thành!

Chăm sóc cá sau sinh bước đầu tiên: Ấp trứng thành công - Đã hoàn thành, chờ nhận thưởng.

Chăm sóc cá sau sinh: Nuôi nấng cá con - Đã hoàn thành, chờ nhận thưởng.

Lý Ngư hơi suy tư, không phải là khi cậu và Cảnh Vương mới bắt đầu học nuôi cá con, cậu nhớ rõ khi ấy nhiệm vụ chính còn đang chờ giao, không có động tĩnh gì hết.

Hệ thống giải thích: “Quan hệ của ký chủ và bạo quân sau khi đại hôn đã vô cùng thân thiết, đạt điều kiện tiến vào nhiệm vụ chính tiếp : “Chăm sóc cá sau sinh”, nhiệm vụ này khác với các nhiệm vụ chính khác, người chấp hành chủ yếu là bạo quân, khi làm hai bước đầu tuy nhiệm vụ chính chưa bắt đầu nhưng vẫn để lại ảnh hưởng tích cực đến cá con, bởi vậy hệ thống phán định đã hoàn thành.”

Lý Ngư nghe hiểu, “Chăm sóc cá sau sinh” là sân nhà của Cảnh Vương, cậu chỉ phụ trách nằm như con cá mặn, ai bảo cậu và các bé cá đều là vị trí được chăm?

Cảnh Vương không hổ là người có vầng hào quang nam chủ, chưa gì đã xong hai bước.

Lý Ngư tò mò nói: Hai bước này có khen thưởng gì? Người chấp hành biến thành Cảnh Vương thì khen thưởng có phải sẽ đưa cho Cảnh Vương?

Nhưng chồng cậu cái gì cũng không thiếu, chỉ thiếu mỗi con cá là cậu.

Hệ thống: “Khen thưởng vẫn sẽ cho ký chủ, mỗi một bước là một bí mật của bạo quân.”

Lý Ngư: “...”

Lại là bí mật, Lý Ngư không vội nhận, vẫn để đó lưu lại, biết đâu sau này có tác dụng thì sao.

So sánh với bí mật của Cảnh Vương, cậu quan tâm làm thế nào chân chính biến thành người hơn, chủ động hỏi: Đây là nhiệm vụ chính thứ ba rồi, bao giờ mới có thể hoàn toàn biến thành người?

Hệ thống lập tức nhảy ra nhắc nhở: “Chăm sóc cá sau sinh” bước thứ ba, nhiệm vụ giới hạn thời gian “Bảo vệ cá cưng”, khen thưởng là khôi phục hình người, xin hỏi ký chủ có xác nhận bắt đầu làm không?

Lý Ngư cực kì vui mừng, trước cậu hỏi mãi không có kết quả, nay vừa hỏi lập tức có, ánh sáng hy vọng gần ngay trước mặt!

Lý Ngư hỏi: Nhiệm vụ cụ thể như thế nào?

Cảm giác chỉ là “Bảo vệ cá cưng” quá chung chung rồi.

Chuyện liên quan đến ký chủ có thể hoàn toàn khôi phục không, hiếm khi hệ thống giải thích tỉ mỉ kỹ càng: “Giới hạn ba ngày, sau khi xác định bắt đầu, ký chủ sẽ thay phiên biến thành người cá hoặc cá người, không thể hành động tự do, cần bạo quân một mình bảo vệ, trong lúc này nếu bị người khác phát hiện nhiệm vụ sẽ thất bại, xin ký chủ cẩn thận lựa chọn.”

Lý Ngư: “...”

Chính là nhiệm vụ cậu cần được bảo vệ thôi?

Người cá thì cậu hiểu là gì, còn cá người là sao?

Hệ thống nói: “ Người cá thân trên là người, thân dưới là cá, cá người ngược lại, thân trên là cá thân dưới là người.”

Lý Ngư: “...”

Nói cách khác trong nhiệm vụ này cậu sẽ biến thành nửa người nửa cá và chẳng ra người cũng chẳng ra cá.

Xong đời, như vậy nhìn có vẻ càng giống cá chép thành tinh hơn..

Nếu chỉ biến thành cá còn chấp nhận được, biến thành người cá hoặc cá người, đừng nhắc chuyện Cảnh Vương bảo vệ cậu, có khi còn dọa Cảnh Vương ấy.

Trong truyện Bạch xà, bạch xà tinh nửa người nửa rắn còn từng dọa thư sinh sợ chết khiếp, tham khảo một chút.

Lý Ngư buộc mình bình tĩnh, nhỡ đâu run tay nhấn bắt đầu, lập tức sẽ biến thành người cá hoặc cá người, nhiệm vụ chỉ có cơ hội một lần, cậu phải khiến Cảnh Vương chuẩn bị tâm lý trước, tất nhiên cậu hy vọng có thể thành công, để sau này sinh sống hạnh phúc.

Lý Ngư rời khỏi hệ thống, lựa thời điểm biến thành người trước, hỏi bằng giọng rất nhỏ: “Điện hạ, ta có một… một kiếp phải độ, ngài có thể giúp ta được không?”


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét