Chương 101:
Edit: Dưa Hấu
Beta: Ma Tước
Hệ thống có thể nghe thấy tiếng lòng của Lý Ngư, đối với việc ký chủ lệch trọng điểm, hệ thống hiếm khi không nói gì.
“Màu vàng chứng tỏ thông qua.” Hệ thống đính chính đúng lúc.
Miễn cho kí chủ tự nghĩ lung tung về những thứ không bình thường.
Lý Ngư: Hả??
Hệ thống nói: “Dù bạo quân có hành vi quá khích, qua phán định cho rằng vì cứu trợ cá cưng, hệ thống không phủ nhận việc bạo quân tích cực bảo vệ cá cưng, vì vậy cũng chỉ căn cứ vào việc bảo vệ mà phán định.
Lý Ngư: "..."
Cái này như kiểu đi thi vậy, Cảnh Vương vốn dĩ trả lời gần đúng, nhưng lúc làm được quá nửa quyển thì làm đổ mực. Lý Ngư cho rằng hệ thống sẽ đem tội bù công, ai ngờ hệ thống lại trực tiếp bỏ phần bị đổ mực kia, chỉ chấm phần còn lại.
…Hệ thống này thật ra là nhà Cảnh Vương mở có đúng hay không, tại sao lại cho Cảnh Vương đi cửa sau vậy hả.
Dù sao thì phần cần thông qua cũng coi như đã thông qua.
Hệ thống khẳng định: “Đúng là như vậy. Phần thưởng cũng vì vậy mà sẽ bị ảnh hưởng, chỉ có thể nhận một phần thôi, xin ký chủ nhận thưởng.”
“Bảo vệ cá cưng” là bước cuối cùng của “Bảo vệ sau sinh”, phần thưởng cụ thể thì chỉ có một nửa, tượng trưng bằng hình ảnh một gói quà lớn thần bí.
Vốn dĩ Lý Ngư chắc chắn có thể hoàn toàn biến thành người, nhưng phần thưởng lại không giống cậu tưởng lắm, xin hỏi thưởng một phần thì mức độ một phần như nào?
Có phải là phần để cậu khôi phục thành nửa người nửa cá không?
Vậy cậu thà làm một con cá còn hơn.
Hệ thống an ủi cậu: “Xin ký chủ yên tâm.”
Lý Ngư: "..."
Lý Ngư mang theo sự cảnh giác mỗi khi bị bẫy, cẩn thận từng tí nhận phần thưởng.
Một ánh sáng chói mắt bao phủ cậu, lúc ánh sáng nhạt đi, vốn dĩ trên người cậu có hai vảy ngọc ứng với kỹ năng biến người, lại xuất hiện hai vảy ứng với hai kỹ năng khác.
Lý Ngư kiểm tra một lúc đã rõ, hai kỹ năng mới này lần lượt là biến thành cá người và biến thành người cá.
Cậu đặc biệt để ý thấy tất cả kỹ năng đều được duy trì trong một thời gian dài, khoảng thời gian dài này cũng đã có chút thay đổi —— trở thành mười hai canh giờ, cũng chính là cả ngày, vẫn như lúc trước mỗi ngày chỉ có thể biến một lần, đồng thời cũng có thể loại bỏ.
Có thêm hai kỹ năng mới này có nghĩa là hệ thống đã cho cậu khả năng biến thành các loại hình thái, cậu có thể dựa theo nhu cầu mà tự mình đổi tới đổi lui. Tuy không thể khôi phục hình người, mỗi ngày cũng chỉ biến thân một lần, nhưng một lần là cả ngày, nếu không gặp chuyện gì bất ngờ, thực tế cũng không khác việc hoàn toàn khôi phục mấy.
Còn về hình thái khác, gặp phải nguy hiểm có thể biến về cá để trốn, còn người- cá hay cá- người nếu bình thường không dùng được, cậu sẽ dùng chúng như tình thú trong phòng, người cá mang lại một loại mùi vị khác, cậu rất muốn thử lại lần nữa.
Lý Ngư mơ hồ cảm giác được kỹ năng mới này giống việc biến hóa hình thái không ngừng của cậu vào ngày thứ ba làm nhiệm vụ “Bảo vệ cá cưng”.
Nhưng so với việc lúc không cẩn thận cũng bị biến đổi, suýt chút nữa cậu không khống chế được, chỉ khi cậu cần rồi chạm vào vảy ngọc thì kỹ năng mới mới có tác dụng, đáng tin hơn nhiệm vụ “Tùy tâm sở dục” nhiều lắm.
Mà vảy ngọc thì chỉ có ích khi Lý Ngư ở dạng cá, coi như Cảnh Vương có thể nhìn thấy, đụng vào cũng sẽ không mở kỹ năng được, đối với người khác mà nói thì nó cũng chỉ như một loại dấu ấn.
Hai kỹ năng mới cùng với việc thời gian biến thân đã được điều chỉnh độ dài, coi như là phần thưởng thứ nhất trong gói quà thần bí.
Gói quà còn thiết lập một phần thưởng thứ hai, có chứa phù hiệu hình cá đáng yêu, sau khi nhận thì Lý Ngư phát hiện, trong phần “Nhiệm vụ chính” của hệ thống, “Nhiệm vụ nhánh” bên ngoài lại thêm một cái “Trạng thái của cá con” mà có thể được kiểm tra.
Để làm gì vậy? Sao lại cho liên quan đến đám Đại Bảo? Lý Ngư tò mò hỏi.
Tuy sau khi được ấp, nhóm cá con chui ra làm thành một tổ đội cùng Lý Ngư, Lý Ngư thực tế vẫn chưa cảm nhận được tổ đội thì tốt chỗ nào. Đối với cậu nhóm cá con ở đây chỉ là mấy chiếc phù hiệu hình cá đơn giản. Lý Ngư lại lần nữa nghi ngờ chúng chỉ để trang trí.
Bây giờ có “Trạng thái cá cưng”, hệ thống mời cậu kiểm tra xem, triển khai bốn chiếc phù hiệu cá. Lý Ngư trầm ngâm một lúc, chạm vào phù hiệu vàng óng tượng trưng cho Đại Bảo, hệ thống bỗng bắn ra một khung trong suốt, bên trong là Đại Bảo đang ngủ, Vương công công cũng ở bên cạnh, đang nhẹ nhàng khoác một chiếc chăn nhỏ lên người Đại Bảo.
... Đây chẳng lẽ là?!
Trái tim nhỏ của Lý Ngư đập bịch bịch, vui sướng chọn Tứ Bảo.
Nhóm cá con thường làm mọi chuyện cùng nhau, Đại Bảo đang ngủ, đương nhiên Tứ Bảo cũng đang ngủ. Chỉ có điều Tứ Bảo ngủ trên bụng Diệp Thanh Hoan, hai bên trái phải là Nhị Bảo và Tam Bảo đang nằm, ba Bảo và Diệp Thanh Hoan đều đang ngủ.
Tứ Bảo ngủ say sưa, trong giấc mơ còn bẹp bẹp miệng, có khi vẫn đang coi mình là cá, phun một cái bong bóng ra.
Lý Ngư: "..."
Lý Ngư kiểm tra từng nhóc cá một, không nỡ rời mắt, hệ thống tranh thủ giải thích cho cậu: “Kí chủ có thể kiểm tra trạng thái cá con ở đây, giới hạn sử dụng lúc tổ đội, được sử dụng mỗi ngày ba lần với mỗi cá con.”
Lý Ngư hưng phấn sáng mắt, này không phải là hệ thống Hại Cá bản giám hộ chứ? Là cái loại chuyên dùng để thấy đám cá con á!
Vốn dĩ cậu mắc âm mưu của đám thổ phỉ chủ yếu là vì không thể nào xác nhận sự an toàn của đám cá con, bị kích động. Xét đến cùng thì vẫn là vì ở cổ đại chỉ có thể dựa vào thư từ và gào thét, rất bất tiện, nếu có thể như cậu đã sống ở thế giới hiện thực, phát triển một công cụ liên lạc hoàn thiện —— điện thoại di động, tùy tiện gọi một cú điện thoại đã biết con mình có an toàn không thì làm gì có chỗ cho kẻ xấu lợi dụng.
Tuy hệ thống không thể thưởng cho cậu một chiếc điện thoại di động, nhưng để cậu có thể thấy cá con đúng lúc, dù cho mỗi ngày chỉ có ba cơ hội, đã là phần thưởng tốt nhất đối với cá cha thường lo lắng cho cá con rồi.
... Hệ thống, cảm ơn ngươi.
Lý Ngư cảm kích từ tận đáy lòng.
Nhưng hệ thống không dao động chút nào cả: “Ký chủ, một phần của nhiệm vụ chính “Bảo vệ sau sinh” đã hoàn thành. Đây vốn dĩ là nhiệm vụ chính cuối cùng, nhưng bởi vì chỉ hoàn thành một phần, không phù hợp với yêu cầu của nhiệm vụ chính. Qua phán định, hệ thống tăng thêm một nhiệm vụ chính để bù, một phần phần thưởng ký chủ chưa nhận được cũng sẽ được tặng sau khi hoàn thành nhiệm vụ chính mới.”
Lý Ngư: "..."
Cậu thật muốn rút hết lời cảm ơn vừa tràn ra về.
Tưởng là làm xong nhiệm vụ chính này là cậu có thể biến thành người, cũng có thể hoàn toàn thoát khỏi hệ thống, kết quả là vẫn phải tiếp tục làm nhiệm vụ thú cưng dễ thương à!
Hệ thống: “Dù kí chủ ở hình thái nào, kí chủ vẫn là kí chủ, nhiệm vụ này coi như là nhiệm vụ chính cuối cùng, sau khi hoàn thành nhiệm vụ chính này sẽ không còn thêm cái nào mới được tuyên bố nữa. Kí chủ có thể tự chọn nhiệm vụ nhánh muốn hoàn thành theo nhu cầu, nhiệm vụ nhánh thất bại sẽ không ảnh hưởng tới kí chủ.”
Nghe có vẻ cũng không tệ lắm.
Vốn dĩ Lý Ngư chỉ muốn thoát khỏi hệ thống, cũng không muốn bị ép làm nhiệm vụ cả ngày, thỉnh thoảng còn phải lo nhiệm vụ thất bại, nếu các nhiệm vụ sau đều được làm theo ý cậu, vậy thì có hệ thống hay không cũng chẳng sao cả.
Cậu cũng đã quen với việc có một hệ thống nói chuyện với cậu, giao cho cậu mấy cái bàn tay vàng kì cục.
Lý Ngư nghịch ngợm nói: Nếu còn nhiệm vụ chính thì ngươi nhớ phán định đúng lúc đấy, đừng để ta làm nhiệm vụ, nhận thưởng muộn.
Hệ thống: "..."
Đúng rồi đúng rồi, còn một việc nữa… Lý Ngư lắp bắp nói, lúc thường ta và Điện hạ gì gì kia, hệ thống cũng có thể thấy à?
Lúc Lý Ngư không mê man, đầu vẫn được sử dụng tốt, dù thần kinh hơi thô nhưng vẫn nhớ vấn đề này, việc gì riêng tư trước mặt hệ thống cũng đều bị liếc một cái là rõ mồn một.
Hệ thống chỉ là hệ thống, Lý Ngư cũng không lo mình có lúng túng không, mà lo trong hệ thống lấy mấy cảnh này làm bí mật liên quan đến Cảnh Vương, có khi nào vào một ngày nào đó sẽ biến thành mấy thước phim nóng bỏng không?
Vậy rốt cuộc cậu nên xem hay là không nên xem đây?
Hệ thống: "…......"
Hệ thống cạn lời, đá kí chủ không đứng đắn ra ngoài mười vạn tám ngàn dặm.
Tinh thần Lý Ngư phấn chấn “tỉnh” lại.
Vì mỗi lần cậu vào hệ thống cơ thể sẽ mất tri giác một lúc ngắn, lần này cậu dùng dạng người cá để vào, lúc lấy lại tinh thần, cậu đang ngồi trong lòng Cảnh Vương, được Cảnh Vương bảo vệ cẩn thận.
Người cá dễ thiếu nước, Lý Ngư không thể chờ được mà biến về người.
Nhưng chọn địa điểm hơi sai, người cá vừa nãy còn nhõng nhẽo như quấn lấy Cảnh Vương, giờ biến về chân, tư thế kỳ cục, khiến cá bối rối.
Mặt già Lý Ngư đỏ ửng, vội vàng buông đôi chân đang treo trên eo Cảnh Vương ra, bốn mắt nhìn nhau với Cảnh Vương?
Sao vậy? Cảnh Vương cười sờ mặt cậu.
Lý Ngư ôm hắn cọ cọ, vui mừng khôn nguôi.
“Điện hạ, nói cho ngài một tin tốt, hình dáng của em đã có thể kéo dài hơn, độ kiếp lần nữa là hoàn toàn khôi…”
A, cậu đột nhiên nhớ ra, cách nói này hình như không đúng lắm, dù nhiệm vụ làm tới bước nào, cậu đều là cá chép tinh trong mắt Cảnh Vương, cá chép tinh thì đương nhiên phải biến thành người, chứ không phải khôi phục thành người, không thể nói sai được!
Lý Ngư dừng một chút, nhắc lại lần nữa: “Nghĩa là lần sau, nếu như lần sau thông qua, em có thể luôn là người.”
Cảnh Vương mỉm cười, gật đầu thật mạnh, lần sau độ kiếp sẽ che chở em.
“Có Điện hạ ở đây thật sự quá tốt rồi.”
Lý Ngư không kiềm được cong môi, cảm khái từ tận đáy lòng.
Cho dù phải làm thêm một nhiệm vụ nữa cũng không sao. Nhiệm vụ chính dù sao cũng có thể hoàn thành trong một ngày. Nếu không có Cảnh Vương, không biết bây giờ cậu đang ở đâu nữa.
Lý Ngư tới gần, rút ngắn khoảng cách với Cảnh Vương, bầu không khí rất phù hợp, cá đang rất muốn hôn.
Cậu cố ý khoa trương chu miệng lên cao, hôn chụt chụt lên mặt Cảnh Vương.
Nụ hôn nhẹ tựa lông vũ, ghẹo lòng người dập dờn như nước mùa xuân.
Mi tâm Cảnh Vương hơi nhíu, giật giật môi.
“Điện hạ muốn nói gì sao?” Lý Ngư hỏi, cậu để ý vẻ mặt Cảnh Vương không giống bình thường lắm.
Cảnh Vương nhìn cậu thật nhanh, do dự lấy một tờ giấy ra.
Lý Ngư: "..."
Cậu chỉ đoán bừa thôi mà thật sự có à?
Lý Ngư nhận tờ giấy, cậu cũng tò mò Cảnh Vương viết gì, vừa nhìn thì thấy vậy mà là tục danh của Cảnh Vương, Thiên Trì.
Lý Ngư: ?
“Cái này em biết, Điện hạ ——”
Tại sao Điện hạ lại cho cậu xem cái này?
Cảnh Vương thấy cậu vẫn chưa hiểu, đơn giản ngậm đôi môi hồng hào của cậu cắn nhẹ một cái ngay lúc cậu nói “Điện hạ”.
Lý Ngư ngơ ngác bị bắt nạt một trận, mở miệng lại nói tiếp: “Điện hạ…”
Cảnh Vương không chờ cậu nói xong đã dán sát, Lý Ngư lại bị cắn.
Lý Ngư: "Điện..."
Cảnh Vương ôm lấy cậu rồi lại cắn tiếp.
Lý Ngư: "..."
Lý Ngư không dám nói tiếp nữa, chớp chớp đôi mắt: Chẳng lẽ không được gọi Điện hạ, mỗi khi gọi sẽ bị hôn?
Cảnh Vương thấy cuối cùng cậu cũng hiểu ra, lại đưa tờ giấy viết tên cho cậu, Lý Ngư bỗng nhiên ngộ ra.
“Điện… Không đúng không đúng, ngài muốn em gọi tên sao?”
Cảnh Vương: "..."
Cảnh Vương trịnh trọng gật đầu.
Cuối cùng cũng đúng!
Nước mắt Lý Ngư giàn giụa, thì ra Cảnh Vương muốn cậu kêu tên hắn, việc này cũng rất bình thường, dù sao bọn họ cũng là chồng chồng, cứ luôn gọi là Điện hạ Điện hạ thì hơi khách sáo.
Cảnh Vương cũng không muốn khách sáo với cậu.
“Vậy, em sẽ gọi… Thiên Trì.”
Lý Ngư cười ngại ngùng, tên Cảnh Vương rất đẹp, gọi một lần rồi lại không nhịn được gọi thêm lần nữa.
"Thiên Trì!"
Cảnh Vương đáp lại, khẽ cười, nắm tay cậu.
Chỉ là một chuyện nhỏ, sao không trực tiếp nói ra?
Bởi vì muốn để cá nhỏ tự phát hiện, chứ không phải yêu cầu đòi hỏi gì.
Có thể gọi thẳng tên húy của Hùng Phong, sao của hắn lại không được.
Chương 102
hóng quá điiiii mất
Trả lờiXóaMong ngóng chương mới ạ. Iu editor nhiều
Trả lờiXóa