Super Kawaii Cute Cat Kaoani
this slowpoke moves this slowpoke moves

Trang

Trang

Trang

Trang









[CCTLBTCBQTT] Chương 45

Chương 45:

Edit: Dưahami

Beta: L; meo

Cuối cùng Cảnh Vương vẫn bị thương, sau khi uống thuốc, gối đầu lên Lý Ngư nằm nghỉ ngơi một lát, mơ mơ màng màng mà nặng nề thiếp đi.

Lý Ngư tự nhiên ngắm nghía toàn bộ gương mặt đẹp trai của bạo quân mà người người căm ghét, nhưng gối đầu như vậy, một lúc sau eo và chân cậu sẽ bị tê mỏi, Lý Ngư sợ quấy rầy đến người khó khăn lắm mới ngủ được nên cũng không dám nhúc nhích.

Mà mệt mỏi chỉ là phụ, cậu đoán chừng thời gian biến thành người có lẽ cũng sắp hết rồi, lỡ như đang trên giường cậu biến lại thành cá —— Lý Ngư đột nhiên nghĩ đến lúc đó, cậu bị Cảnh Vương gối lên như vậy, biến thành một con cá liền bị Cảnh Vương đè lên, chẳng may bị đè thành ...

Lý Ngư vội lắc đầu, cậu phải rời đi trước khi biến đổi, nhưng mà Cảnh Vương vẫn còn đang ngủ...

Ngay lúc tình thế cấp bách, cửa điện bỗng hé mở, Vương công công dò nửa người vào trong nhìn quanh.

Đúng là muốn cứu binh cứu binh liền đến!

Lý Ngư lập tức nhìn Vương Hỉ chớp mắt lia lịa, Vương Hỉ cũng nhìn thấy trong Thiên điện có thêm một người, điện hạ của ông còn gối đầu lên đùi của người kia, Vương công công ngẩn người, chạy chậm qua.

"Ngài là... Lý công tử?" Vương Hỉ lập tức hạ nhẹ giọng hỏi.

Cảnh Vương hao tổn hết tâm tư, đem người từ khi là con cá nhỏ lừa gạt đến Cảnh Vương phủ, tất nhiên cũng đặc biệt thông báo qua cho Vương Hỉ, mà Cảnh Vương vẫn không nói tên thật của cá nhỏ, Vương Hỉ lúc sau mới biết rõ "Vợ lẽ nhà người khác" chính là một cái hiểu lầm, hiện tại thiếu niên này là người trong phủ, họ Lý, là người hầu thân cận bên cạnh Cảnh Vương, do đích thân Cảnh Vương lộ ra ẩn ý như vậy, còn lại hoàn toàn không đề cập gì thêm, mà không cho bất kỳ người nào hỏi thăm vị Lý công tử này, đồng thời còn đưa ra quy định, bất kỳ ai gặp phải Lý công tử, đều phải cung cung kính kính, hầu hạ giống như hầu hạ chính điện hạ.

Những người khác không được phép bước vào phòng Cảnh Vương, nên cũng không có cơ hội được nhìn thấy Lý công tử trong truyền thuyết, mà ngược lại Vương Hỉ làm tâm phúc đã nhiều lẩn được nhìn thấy bóng lưng Lý công tử, theo như ông quan sát, vị Lý công tử này chắc chắn là ở phòng điện hạ, thường xuyên hành tung bất định.

Vì có lệnh của Cảnh Vương, Vương Hỉ cũng không nghi ngờ, chỉ là suy nghĩ điện hạ và vị Lý công tử này có lẽ là đang trong mối quan hệ tình cảm, Lý công tử chính là người điện hạ thích. Trí nhớ của Vương công công rất tốt, còn nhớ Lý công tử và điện hạ nhiều lần tán gẫu nói chuyện phiếm với nhau, bây giờ là người hầu bên cạnh điện hạ, lúc nào đi vào phòng điện hạ cũng không thấy trở ra, điện hạ còn muốn bọn họ hầu hạ cẩn thận, hầu hết đều là ý tứ như thế.

Lúc này Lý công tử xuất hiện bên cạnh Cảnh Vương, Cảnh Vương còn ngủ ở trên đùi người ta, Vương Hỉ càng thêm chắc chắn vể mối quan hệ của hai người, tuy nhiên trên mặt vẫn bình tĩnh không có biểu hiện gì khác lạ, vì điện hạ đã nhiều lần dặn dò, nếu nhìn thấy Lý công tử, không được vội vàng hấp tấp mà ăn nói linh tinh, nhất định phải bình tĩnh, Vương Hỉ ghi nhớ trong lòng cũng làm y như thế.

Lý Ngư nhìn Vương Hỉ hơi hơi gật đầu, Vương Hỉ nhỏ tiếng hỏi thăm thương thế của Cảnh Vương, sau khi Lý Ngư nói hết những gì mình biết thì Vương Hỉ lập tức muốn lui ra ngoài, trả lại không gian cho hai người, Lý Ngư vội vàng gọi ông lại.

"Vương công công, xin chờ một chút, tôi, tôi còn có chuyện quan trọng phải làm, ông có thể giúp tôi một chút không?"

Lý Ngư nhỏ giọng thỉnh cầu, Vương Hỉ lập tức hiểu ý, hai người cùng lúc hợp sức, nhẹ tay nhẹ chân đưa Cảnh Vương lên giường, Lý Ngư tự tay đắp chăn lại cho Cảnh Vương, hệ thống đã bắt đầu đếm ngược...

Lý Ngư không kịp nói gì nữa với Vương công công, vội vàng chạy về phía cửa điện, nhanh chóng núp sau lưng cái tủ gần cửa, cậu đã đem bình thủy tinh đặt gần đây. sau nhiều lần biến thân bây giờ Lý Ngư đã có kinh nghiệm, ngoài việc biết tính toán thời gian, sau khi biến thân còn sẽ đem bình thủy tinh hoặc hồ cá đặt ở những nơi có vật che chắn, lúc sắp hết thời gian chỉ cần chạy đến đó biến thân sau đó nhảy vào bình thủy tinh hoặc hồ cá là xong, lần này cũng giống như vậy.

Lý Ngư nhanh chóng biến thành cá chép nhỏ, sau đó tập trung sức lực ở phần đuôi, nhảy tới nhảy lui tạo ra một vài tiếng động hơi lớn, từ khi Lý Ngư phát hiện cái đuôi trở nên mạnh mẽ tới mức có thể làm được khung xe, trong thời gian ngắn có thể nâng đỡ được thân cá, nên dứt khoát sử dụng cái đuôi như một cái ván trượt nhỏ, búng một cái là nhảy tới phía trước bình thủy tinh, tung người rơi vào trong nước.

Sau khi hoàn thành một loạt động tác có độ khó cao, thấy Vương công công không có quay đầu nhìn qua đây. Lý Ngư thở phào nhẹ nhõm, ở trong bình thủy tinh hài lòng bơi qua bơi lại!

Bên này sau khi Vương Hỉ sắp xếp ổn thỏa cho Cảnh Vương, quay đầu lại không thấy bóng dáng của Lý công tử. Vương Hỉ nghĩ rằng có lẽ Lý công tử đã rời đi rồi, điện hạ không cho phép bọn họ thắc mắc về hành tung của Lý công tử, Vương Hỉ đương nhiên là nghe lời điện hạ.

Chỉ là lúc đi ngang qua cửa điện, Vương Hỉ phát hiện bình thủy tinh không biết tại sao lại ở trên mặt đất, cá nhỏ đang hướng về phía ông vẫy đuôi qua lại, Vương Hỉ cười đem bình thủy tinh để lại phía trước giường, khi điện hạ tỉnh lại nhất định sẽ muốn nhìn thấy cá trước tiên.

Trong Càn thanh cung Thiên điện, Cảnh Vương đang nghỉ ngơi, mà chỉ cách một bức tường, ở bên ngoài chính điện đã quỳ đầy người.

Những tăng nhân mà Lục hoàng tử đưa vào cung đều là giả, Hoàng Đế cảm thấy tăng nhân giả và đồng dao đều tương đối khả nghi, ra lệnh phải điều tra rõ ràng, chỉ là muốn điều tra đồng dao phải thâm nhập vào dân chúng bá tánh, nên vẫn phải cần một khoảng thời gian, những người dẫn đầu tăng nhân giả dám xông vào Càn thanh cung đều bị tra tấn bằng cực hình, những người tăng nhân này chính là một đám lưu manh, chịu một chút cực hình liền khai ra là do Tam hoàng tử thu mua.

Hoàng Đế liền mắng Tam hoàng tử một trận, Lục hoàng tử hiếm khi mở miệng trước mặt Hoàng Đế, cũng bị Hoàng Đế mắng té tát.

Từ nhỏ Mục Thiên Hiểu đã biết làm những gì tốt nhất cho chính mình, vừa thấy tình hình không ổn liền lập tức quỳ gối, thành khẩn nhận sai: "Phụ hoàng, là nhi thần không đúng, nhưng mà nhi thần cũng không có ý gì xấu. Nhi thần ở trong dân gian nghe được những bài đồng dao, cảm thấy nghi ngờ mới nhớ kỹ rồi nói lại cho phụ hoàng, mà những tăng nhân đó, nhi thần cũng không biết thật giả ra sao, vì nhi thần cũng không nghĩ tới tăng nhân cũng có thể giả mạo được, tất cả là do nhi thần nhìn lầm, sau này sẽ không bao giờ tin tưởng những thứ như vậy nữa."

Mục Thiên Hiểu tâm cơ khó lường, vẫn luôn ẩn nấp ở phía sau Mục Thiên Minh, mà tăng nhân và đồng dao cũng không phải dùng danh nghĩa của hắn an bài, mà là sử dụng danh nghĩa của Tam hoàng tử, chưa bao giờ Mục Thiên Hiểu tự mình ra mặt, tất nhiên dù cho Hoàng Đế có điều tra như thế nào thì cũng sẽ không tra ra được là hắn làm. Hiện tại Hoàng Đế đã phát hiện kế hoạch của hắn, đối với hắn mà nói nhận sai không phải là chuyện gì to tát, so với hắn thì Mục Thiên Minh chậm hơn một chút, sau khi Mục Thiên Hiểu thành khẩn nhận lỗi xong, đem những gì nên nói đều nói hết ra rồi, Mục Thiên Minh mới quỳ xuống.

"Phụ hoàng, không phải nhi thần! Nhi thần cảm thấy... là cá của Cảnh Vương có vấn đề."

Tam hoàng tử vẫn còn kinh ngạc nhớ lại lúc cá bay ra ngoài đụng trúng mũ tăng nhân làm mũ rơi ra, dù cho Cảnh Vương đã nói là do hắn phát hiện sơ hở của tăng nhân, cố ý ném bình thủy tinh qua, nhưng mà Tam hoàng tử suy nghĩ kỹ lại, không chắc chắn lắm là tay Cảnh Vương chảy máu trước hay là cá bay ra ngoài trước.

... Hình như, cảm thấy là cá.

Mục Thiên Minh cảm thấy con cá này rất là khả nghi, nhất định phải cho Hoàng Đế biết, vậy thì sau đó vụ những tăng nhân này cũng không quan trọng nữa.

"Thiên Minh, ngươi còn không biết sai?"

Sau khi nghe qua lời khai của tăng nhân, Hoàng Đế hoàn toàn không muốn nghe Tam hoàng tử nói, dù cho chuyện có ra sao đi nữa thì Lục hoàng tử đều đã nhận sai, Tam hoàng tử không những không biết lỗi mà cãi lại ông?!

Hoàng Đế biết rõ Lục hoàng tử thường đi theo Tam hoàng tử, giúp Tam hoàng tử làm việc, mặc dù tăng nhân giả và đồng dao đều do Lục hoàng tử gây nên, nhưng người mà tăng nhân giả chỉ ra lại là Tam hoàng tử, trong lời nói của Lục hoàng tử cũng có vài lần nhắc đến Tam hoàng tử...

Lục hoàng tử là người gây nên, ít ra Tam hoàng tử phải biết cảm kích, Lục hoàng tử chịu nhận sai, Tam hoàng tử không chịu, thái độ bất đồng lớn như vậy chứng tỏ Tam hoàng tử chính là người đứng sau chỉ thị!

Hoàng Đế nhớ lại trước kia ông ra lệnh Khâm Thiên Giám suy tính cho cá của Cảnh Vương, nhưng Mục Thiên Minh đột nhiên nghi ngờ tra hỏi Khâm Thiên giám, bị bác bỏ, sau đó Lục hoàng tử lập tức đưa ra đồng dao, tăng nhân giả, tất cả những việc này còn không phải chứng minh là lúc đó muốn phản bác Khâm Thiên Giám hay sao?

Hoàng Đế sực nhớ một chuyện, cách đây vài ngày, ông nghe La Thụy Sinh kể Tam hoàng tử đến Cảnh Vương phủ để mua cá, sau đó bị Cảnh Vương đánh đuổi ra ngoài, vốn dĩ Hoàng Đế nghĩ rằng đó chỉ là một chuyện cười thôi không có gì to tát. Nhưng hôm nay nghĩ lại, nghĩa là ngay từ ban đầu Tam hoàng tử đã tin cá của Cảnh Vương chính là điềm lành, cho nên mới nghĩ đến việc mua cá, vì sao chỉ ngắn ngủi mấy ngày liền thay đổi thấy độ, đồng dao, tăng nhân giả, còn không phải là lấy cá làm cái cớ để dẫn dắt hắn nghi ngờ Cảnh Vương?

Nhưng mà tại sao Tam hoàng tử lại làm như vậy?

Theo như hiểu biết của hắn về Tam hoàng tử, e sợ là bởi vì thấy hắn đối xử khác biệt với cá của Cảnh Vương khiến cho Tam hoàng tử ghen ghét, Tam hoàng tử không mua được cá của Cảnh Vương, cảm thấy Cảnh Vương không biết thức thời nên sai khiến Lục hoàng tử, hợp tác làm hại vu oan cho Cảnh Vương...

Hoàng Đế rất đau đầu.

Thực ra ông luôn chú ý Mục Thiên Minh, từ khi có ấn tượng thì đứa con trai này luôn đối nghịch với Mục Thiên Chiêu, nói đến năng lực, tuy rằng Mục Thiên Minh không bằng Mục Thiên Chiêu nhưng vẫn có chút tài, biết tiến biết thủ. Có một khoảng thời gian ông vẫn luôn thưởng thức đứa con trai này, nhưng vẫn chưa đạt đến mức độ mà ông coi trọng như Mục Thiên Chiêu.

Suy cho cùng, bi kịch của Mục Thiên Chiêu cũng có liên quan đến việc ông tiết lộ tuyển vị trí thái tử quá sớm gây nên, Nhị hoàng tử đã không còn sử dụng được nữa, Hoàng Đế có cảm giác mình lại phạm vào sai lầm cũ, ít ra theo như tình hình hiện tại, ông không có ý định lập thái tử, ông còn muốn sống thêm vài năm, muốn nhìn các vị hoàng tử lâu hơn một chút, chờ cho các tiểu hoàng tử như Thất hoàng tử, Bát hoàng tử lớn hơn một chút, lúc đó ông sẽ lựa chọn ra người phù hợp.

Nhưng Hoàng Đế không có ý định lập thái tử thì không có nghĩa là người khác cũng không có.

Trước đây Mục Thiên Minh còn rất khiêm tốn, sau khi thăng chức không còn ai quản thúc liền bộc lộ tham vọng.

Mấy ngày hôm nay không phải Hoàng Đế không biết những hành động mờ ám của các đại thần ở trên triều, các đại thần thân thiết với Mục Thiên Chiêu trước đây hiện tại đã theo phe của ai, còn có Tiền phi, trong lúc xử trí Cừu thị có mấy lần xen miệng.

Tất cả đều là biểu hiện sự không an phận, nhưng Hoàng Đế vẫn nhẫn nhịn cho qua.

Rốt cuộc thì nhi tử trưởng thành cũng không nhiều, ông cũng chưa chủ động hối thúc Tam hoàng tử, lúc đó các hoàng tử trưởng thành cũng sẽ có chút thế lực của chính mình, Tiền phi và Tam hoàng tử e rằng sẽ không còn có những ý niệm xằng bậy?

Nếu suy nghĩ sai lầm, hôm nay ông thật sự tin lời đồng dao và tăng nhân nói mà nghi ngờ Cảnh Vương, như vậy ông sẽ đối xử với Cảnh Vương như thế nào?

Mà thực sự thì lúc đó ông đã bắt đầu nghi ngờ Cảnh Vương...

Hoàng Đế vừa tức giận vừa xấu hổ, không thể trách chính mình suýt nữa là trúng kế nên chỉ có thể rút giận lên những kẻ đầu sỏ của chuyện này là hai vị hoàng tử—— chủ yếu là tức giận lên Tam hoàng tử.

Trước đó đã phế truất Nhị hoàng tử, hoàng tử trưởng thành vốn đã không nhiều, Hoàng Đế không muốn ra tay với họ, nghĩa là không muốn cách chức Tam hoàng tử như Nhị hoàng tử.

Nhưng mà Tam hoang tử may mắn hơn Nhị hoàng tử, bởi vì Mục Thiên Chiêu mang tiếng bị thất sủng cho nên Mục Thiên Minh vẫn là hoàng tử chính hiệu, tuy không bị mất mặt như vậy —— nhưng cũng không khá hơn chút nào.

Làm cho tay của Cảnh Vương bị thương, Hoàng Đế liền ra lệnh thị vệ đánh Tam hoàng tử và Lục hoàng tử một trăm gậy, đích thân Hoàng Đế nhìn, không cho dội nước. Sau đó Lục hoàng tử bị phạt cấm túc không được phép ra ngoài, Tam hoàng tử thì từ nay về sau không được phép lên triều, phải cùng hai vị tiểu đệ là Thất hoàng tử và Bát hoàng tử học tập, mỗi ngày đều phải đi Ngự thư phòng đọc sách.

Đây chỉ là hình phạt đối với chuyện tăng nhân giả nếu như đồng dao cũng là do Tam hoàng tử giở trò, Hoàng Đế sẽ để cho Tam hoàng tử "Tự mình xem xét mà làm".

Trong quá trình chịu đòn, phía trước Tam hoàng tử và Lục hoàng tử có rất nhiều người, phía sau cũng như vậy, hiện trường cực kỳ hoành tráng.

Hoàng Đế ra lệnh cho chính thị vệ ở Càn Thanh Cung hành hình, hai vị hoàng tử bị cởi quần trước mặt mọi người, nằm trên ghế chịu đòn, Lục hoàng tử nhịn đau không lên tiếng còn Tam hoàng tử cứ mỗi gậy đánh xuống đều kêu rên thảm thiết. Âm thanh vọng vào bên trong Thiền điện, Lý Ngư ở trong bình thủy tinh nghe thấy thật là sảng khoái, đây chính là Hoàng Đế công khai trừng phạt Lục hoàng tử và Tam hoàng tử cho Cảnh Vương nghe đây mà, ngay cả chính Lý Ngư cũng cảm thấy hả giận.

Cậu lo lắng cho Cảnh Vương, dù cho biến trở về thành cá cũng không tiến vào hệ thống, mới vừa rồi lúc bên ngoài Thiền điện ầm ĩ hình như cậu có nghe thấy âm thanh hệ thống, không biết tiến độ nhiệm vụ hiện giờ như thế nào, cậu vẫn nên đợi Cảnh Vương tỉnh lại rồi sau đó mới vào xem nhiệm vụ đi.

Tiếng kêu thảm thiết của Tam hoàng tử cuối cùng cũng đánh thức Cảnh Vương, Cảnh Vương vừa mở mắt, chỉ thấy cá chép nhỏ ở bên trong bình thủy tinh đang nhìn lén mình.

Cảnh Vương: Đây là chưa kịp hít mùi tiền thì đã biến trở về cá rồi sao?

Còn nhiều thời gian, không cần sốt ruột, Cảnh Vương mỉm cười, hắn biết cá chép nhỏ đang lo lắng cho hắn, hắn cũng muốn an ủi một chút, muốn sờ cá chép nhỏ một cái, ai ngờ cái tay không bị thương còn chưa kịp duỗi ra, cá chép ta đột nhiên duỗi thẳng đuôi, sau đó “ xuất hồn” rồi.

Cảnh Vương: "..."

Cuối cùng bạo quân cũng tỉnh lại rồi!

Lý Ngư vội vàng vào hệ thống xem nhiệm vụ, phát hiện nhiệm vụ chi nhánh của cá Cẩm đã đổi mới!

Chương 46 

 


4 nhận xét: